02/07/2015

Truyện ngắn HÒA VĂN: NÓI THIỆT

 





                                                           
TRỜI NÓNG KINH KHỦNG nóng như thiêu như đốt cho xong mọi thứ...
Bình thường có gió hay không chẳng thiết tha giờ nó quý vô cùng. Then xách chiếc ghế nhựa ra ngồi dưới bóng mát của cây mít mới thấy bớt nóng một chút nhưng đâu được đôi phút sau đó vẫn nóng... Lâu lâu có cơn gió ụp tới không mát mà còn nóng hơn.
"Nóng gì dữ vậy trời!"
Then định hét lên vội nghĩ lại:
"Cả làng cả xã chứ riêng mình đâu!"