23/09/2015

Truyện ngắn Hòa Văn: LÃO NÔNG




Bầu trời mùa đông đeo chì trông thấp và u tối. Bây giờ mới nửa chiều mà như chạng vạng. Lão Nông rải xong nắm thóc cuối cùng xuống ruộng bước lên bờ lấy tay quệt quệt mồ hôi lấm tấm trên trán nhìn tôi cười cười...
 Lối cười của lão Nông khó tả cho chính xác, ngó bộ dạng và khuôn mặt với lối cười tôi đoán bụng dạ lão đang không vừa ý điều gì đó.
  Tôi hỏi:
  "Ngâm giống rộc To chưa?"
  Lão Nông:
  "Ở đây chưa xong mà to nhỏ chi!"