12/03/2016

Truyện ngắn HÒA VĂN: TRÒ KHỈ

Rồng ra rồng rắn ra rắn không dễ lột da mà lẫn
 Mèo ra mèo hổ ra hổ không dễ thay da mà lẫn...
Truyện ngắn



1.
 Mùa Thu trời quang mây, nắng nhẹ, gió thoang thoảng, từng đoàn người tấp nập kéo nhau đi xem con hổ. Khu đất vuông vắn nằm cạnh cánh đồng lúa vừa thu hoạch xong chỉ còn trơ gốc rạ, rộng đâu gần trăm mét vuông, chỗ trẻ con hay tận dụng ngày cuối tuần nghỉ học, được cha mẹ cho chăn dắt trâu bò đi ăn cỏ, dùng làm sân đá bóng, nay làm nơi diễn trò xiếc rất đông người chen chúc quây quanh. “Ông lancer” (tiếng ta gọi là lăng xê) tay cầm chiếc micro nói thao thao bất tuyệt trên hệ thống loa, nhiều chuyện không đầu không cuối, nhưng ăn nói có duyên, vì vậy chặp chặp từng tràng vỗ tay vang lên rộn rã át cả tiếng trống khi thì đánh theo nhịp múa võ, khi thì theo điệu múa lân nghe rất rộn ràng...