14/04/2018

Thơ Hòa Văn: Ký ức lũ



Ký ức lũ

Con cá tới mùa ức nước
Trẻ mong lặn, lội quanh làng
Miền quê
trông phù sa thắm đượm mùa màng
Lũ về, lũ về…
“Con ếch tháng ba, con gà tháng mười”
Cá kho lá nghệ, dế xào vàng thơm
Nóng hổi chén cơm gạo mới
Ấm lòng mùa gió bấc se
Chứa chan bao tình hương quê


Lũ về, lũ về…
Trời mây vần vũ
Tầm tã mưa dập dồn chướng thổi
Cắm cây que mép đường canh lũ
Phấp phỏng lo âu nước ngập
Cả nhà dọn lụt

Lũ về chìm nổi
Mênh mông, mênh mông…
Trong xóm ngoài đồng
Gánh gồng gian khó
Tối lửa tắt đèn
Có nhau
Ký ức lũ theo người ra phố
Ngong ngóng quê nhà.
Hòa Văn

Tình rêu

Một mình giữa phố quạnh hiu
Gió vương gió
ngõ Giếng chiều vắng em
Qua Chùa Cầu
ván gập ghềnh
Nhớ tà áo trắng bồng bềnh dáng xưa
Sông Hoài sóng nước đong đưa
Mênh mang câu hát
“… chưa mưa… thấm” rồi
Tiếng chuông xa vọng góc trời
Tình xưa
phố cổ gọi lời rêu xanh.

Hòa Văn



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét