Làm thơ không chỉ tỏ bày Viết văn không để ngày sau luận bàn Trót mang mấy chữ sàn sàn Xin là hơi thở nồng nàn thương yêu Thơ văn tha thiết một điều Mong lòng Nhân Nghĩa ít nhiều trao nhau!. HÒA VĂN Trang Văn học - Nghệ thuật _ Chào các bạn! Email: h.vandientrung@gmail.com
01/07/2016
HÒA VĂN: THƠ KHÔNG ĐỀ
Khi tình yêu thương đạt đỉnh im lặng
Còn gì đáng nói nữa mà em khóc
Biển nổi nênh biển dùng dằng lên tiếng
Con sóng xưa níu chân thầm thì
Giờ đỏ ngầu đôi mắt cá vô hồn
Khi lửa trong tim cháy rụi còn tro
Em thắp đuốc tìm gì ngoài chút bụi
Thời gian thường đi qua nhưng không mất
Trừ khi quên lối cũ đường về
Trừ khi lòng tán tận lương tâm!
Hôm em vẫy tay nói lời yêu biển
Là hôm biển chết một phần
Là hôm cát bỏng da người
Là con cá con tôm nín thở
Là con người bỏ biển vì yêu...
Có sự lạ biển bao đời réo gọi
Lời vô ngôn từ thuở đất hồng hoang
Phía biển vô cùng có thể đo đạc
Lòng người dẫu cạn đành chịu bó tay
Mọi dối trá lộ dưới ánh mặt trời
Đó là biển xanh lại màu yêu thương!.
H.V
.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét